1. Home
  2. Huyền Huyễn
  3. Phong Thành Mỹ Ca – Bảy Kiếp Phong Ba
  4. Chương 8: Trở Về Đại An (trở thành Tịch Vân

Phong Thành Mỹ Ca – Bảy Kiếp Phong Ba

Chương 8: Trở Về Đại An (trở thành Tịch Vân

❮ sau
tiếp ❯

Sau khi đoàn người ngựa băng qua sa mạc mênh mông ấy, người đàn ông buộc khăn trên đầu chạy về p
hía trước dẫn đường. Một đoạn đường dài người ngựa mệt mỏi tới được đây cuối cùng đã băng qua sông Lê Hạ. Nam tử đeo mặt nạ ngồi trên hắc mã khẽ nhún người nhìn nhị đệ của mình, bọn họ đi gấp rút tới đây chỉ để cứu nàng về. Hắn không muốn sơ suất xảy ra, tất cả phải lên kế hoạch tỉ mỉ. Tịch Dương nhìn ngọc bội kỳ lân trong tay, đây là biểu tượng của hoàng tộc Đại An.

“Tịch Liên ta có cảm giác nàng ấy đang rất cần ta đến cứu, trong lòng ta nóng như lửa vậy.”

Nam tử có gương mặt bị phủ bới nón che ấy lắc đầu, nhìn huynh trưởng không yên lòng.

“Dù huynh có lo lắng cũng phải vào Phong Thành đã, giờ đây Đại Thiên Châu đất đai rộng lớn. Quân đội khắp nơi cai quản vô cùng chặt chẽ, nếu như chúng ta không biết kiềm chế sẽ bị bọn chúng đập tan như khói bụi. ”

Tịch Liên khuyên nhủ, nơi này không phải là quốc gia của bọn họ mà là đại đế quốc chủ mẫu. Nếu như không may bị cho là âm thầm xâm chiếm lãnh thổ chẳng phải là sẽ gây nên cuộc giao tranh không đáng có giữa các quốc gia hay sao? Đất nước của bọn họ chỉ là một vùng nhỏ bé, chỉ cần Đại Thiên Châu khởi binh thì bốn phía khắp nơi điều bị vây hãm.

“Phải… chúng ta quá nhỏ bé. Chính vì vậy mà Tịch Vân mới bị bọn họ đem đi dày vò.”

Đôi mắt sau mặt nạ kia ánh lên bi phẫn, bàn tay hắn siết chặt dây cương. Hắc mã dưới thân vung chân hí vang bay cát bụi về sau theo làn gió, chiến mã này thật hiểu ý chủ nhân. Đoàn người ngựa ở phía sau theo tiếng gọi của hắc mã mà đi về phía trước, bọn họ nhanh chóng tiến vào vùng nội thành. Con đường này đi đã rộng ra và dễ đi hơn đường cũ, một làn khói bụi mù mịt làm cho cây cối hai bên bị bao phủ một tầng bột xám dày.

Tiếng lộc cộc rất nhanh đã đi xa, để lại khói bụi mù mịt phía sau, rất nhanh bọn họ đã nhìn thấy những toà thành phía xa kia. Tịch Dương kéo dây cương ra hiệu cho chúng binh sĩ nghe lệnh lập tức đổi sang y phục của lái buôn, vũ khí cất vào trong rương hàng, mọi thứ nguỵ trang thật cẩn thận. Một đoàn người thay y phục nhanh chóng đem tư trang dấu xuống gầm xe ngựa, nhìn số hàng hoá đã được một nhóm người chuẩn bị từ trước mang tới từ phía xa, Tịch Liên liền huýt sáo ra hiệu cho bọn họ nhanh đem qua.

Sau khi thu xếp xong ổn thoả thì mới tiếp tục vào thành, bây giờ bọn họ trong bộ dáng của thương nhân buôn bán ở vùng ngoại thành phía bắc muốn vào thành. Tất nhiên để được vào thành bọn họ cũng đã có giấy thông hành và lương thực quần áo để mua bán trao đổi, những thứ này đã được chuẩn bị tỉ mỉ từ lâu rồi.

Trên tường thành cao cổ kính, một thiếu niên có đôi mắt đen nhánh trên trán hắn buộc một sợi dây quanh mái tóc dài xả xuống ngang lưng. Thiếu niên mặc trường bào màu thanh thiên vô cùng nổi bật, hắn cầm một thanh bảo kiếm chạm trổ hoa văn tinh xảo vừa nhìn đã biết là một thanh kiếm tốt, không biết hắn đứng ở đó nhìn xuống chốn đồng cỏ xa  xa kia từ bao giờ đôi mắt nhìn xa xăm. Hắn chính là cẩm y vệ bên cạnh hoàng thượng của đương triều Đại Thiên Châu này, cũng đã là kỳ tài quân sự nổi danh khắp thiên hạ với vai trò là tướng  quân trăm trận trăm thắng. Nhưng ít ai biết được lý do năm đó vì sao hắn không làm tướng quân nữa mà lui về làm cẩm y vệ ở kinh thành này, tất cả chỉ vì một người mà hắn không muốn gặp lại nhất Tịch Dương đại hoàng tử của Đại An tiểu quốc.

Tướng quân giữ thành là Chân Du đứng bên cạnh không khỏi thở dài nhìn Chu Tử, người em họ vô cùng cao ngạo này của gã lại có thể tỏ ra bộ mặt đăm chiêu và bất an như thế sao? Chân Du bước lại bên thành đá, bàn tay chỉ về phía xa như muốn nói điều gì đó, gã nhắm mắt lại hít sâu một hơi rồi mới mở mắt ra nhìn Chu Tử cất giọng tò mò.

“Tại sao ngươi lại từ bỏ danh vị tướng quân kia vậy? Đạt được như ngày hôm nay không phải là ngươi đã bỏ ra tâm sức và binh lực lớn lắm sao?”

Chu Tử khẽ run khoé mi hắn  từ tốn đáp lại Chân Du, đôi môi mím chặt kia từ từ hé mở hai hàng lông mày kia cũng giản ra đôi chút. Hắn vì sao ư? Thật tâm mà trả lời câu hỏi này thì hắn không thể, trong lòng khổ sở không yên, người như hắn bây giờ nếu quay lại chiến trường có còn đủ sức chiến đấu hay không đây?

“Ta… ta không đủ bản lĩnh để chỉ huy bọn họ nữa rồi.”

Chân Du nghe hắn nói thì kinh ngạc, đã rất nhiều năm rồi vẫn là thấy em họ bộ dáng thoát tục đứng ở trên cao ngay cả bản thân gã cũng không có với tới được cấp bậc đó. Vậy mà bây giờ lại muốn hạ mình làm một cẩm y vệ ở trong cung không chút thoả mái, mấy nay cứ đến chỗ gã than ngắn thở dài rất là phiền muộn.

“Có phải ngươi đã gặp chuyện gì khó nói hay không?”

Chu Tử không đáp bàn tay siết chặt thanh bảo kiếm, hắn vì sao có cảm giác bất an hơn như vậy? Hai hàng lông mày nhíu lại thành một đường thẳng tắp, khuôn mặt anh tuấn này có vẻ không được thoải mái. Cơn gió từ đâu đến khiến cho sợi tóc mai trên mặt hắn bay bay, chân nhích tới một bước tà áo cũng lay động theo hắn, xoay người đi về phía bật thang. Chân Du không dám hỏi thêm gì nữa, lần này gã thở dài, nam tử tuổi đã sắp đến tuổi cưới thê tử rồi tại sao nhìn Chu Tử vẫn còn quá bận tâm việc khác như thế? Chắn chắn bên nhà của Tổ Mẫu cũng rất nóng lòng mai mối hôn sự rồi, nếu như hắn không chịu nối dõi tông đường thì trên dưới Chu gia ai sẽ thay hắn làm được đây?Bước lại bên bờ tường gã nhìn bóng dáng em họ rời đi kia lòng suy nghĩ mãi không thôi, nhất định cuối tháng gã sẽ về thăm Tổ Mẫu một lần.

Tịch Dương cùng Tịch Liên rất nhanh đã đến ngoài cổng thành, xe ngựa kéo hàng vừa đi vừa nghĩ bọn họ phải giả vờ buôn bán nên không thể đi nhanh, nhìn mấy chiếc xe kéo đầy vải và lương thực đi mệt nhọc chầm chậm đi tới , tiếng bánh xe ma sát mặt đường phát ra âm thanh lộc cộc. Binh lính bên ngoài sau khi kiểm tra giấy tờ đầy đủ, kiểm tra xe xong không có gì nghi ngờ rồi cũng cho bọn họ đi qua.

Chân Du đứng trên tường thành nhìn xuống đoàn người ngựa kia không nói gì nhìn bọn họ đi chầm chậm vào thành, so với Chu Tử gã không có nhiều sự cảnh giác cho lắm suy cho cùng thì hắn đã ở kinh đô này sống cuộc sống yên bình quá lâu, không có cảm thấy nguy cơ gì. Tiếng bánh xe lộc cộc vào thành, đồ trên xe rất nặng, ngựa đi chầm chậm theo bước chân người đi đầu. Rất nhanh Tịch Dương chọn một quán trọ trên phố lớn đông người. Tịch Liên cho binh lính cùng ngựa vào trong nghĩ ngơi, hai huynh đệ chọn một gian phòng bao thật lớn dùng cơm cùng mọi người. Lát sau mọi người tản ra về phòng nghĩ ngơi, nam nhân đầu quấn khen từ bên ngoài bước vào phòng cúi đầu nói.

“Thưa đại công tử, chúng nô tài đã điều tra ra được phủ Chiêu Vương đêm qua có thích khách đột nhập mang theo trọng phạm chạy trốn, như mô tả bên ngoài bảng thông báo thì là tiểu thư nhà chúng ta.”

“Ta lại chậm một bước rồi, nhưng cũng thật may mắn vì đã có người cứu nàng ra ngoài rồi.”

Tịch Liên ở bên cạnh phất tay, nam nhân kia liền đi ra ngoài đóng cửa lại rời đi. Từ bên kia sa mạc đi tới đây cũng không thể trách vị kia đã cứu nàng ra ngoài. Thật ra trong hai huynh đệ của hắn ai cũng muốn cứu vị sư muội kia ra ngoài, bởi vì vốn dĩ nàng không đáng phải chịu cảnh này. Tịch Vân vốn dĩ chỉ ;là công cụ của phụ hoàng mang di sứ cầu hoà mà thôi, nàng không có huyết thống hoàng thân nên không có ai ra tay giúp nàng. Hai huynh đệ bọn hắn là hoàng tử nhưng binh lực cũng không nằm ở tay mình, hiện tai phụ hoàng vẫn còn nắm vị lại ý chí kém cỏi không dám mở rộng lãnh thổ. Quanh năm chỉ biết luồn cúi xưng thần dưới chân Đại Thiên Châu đế quốc, thật là nhỏ bé và hèn hạ biết bao.

Không biết lần đi sứ cầu hoà nọ phụ hoàng của hắn đã tốn biết bao tâm tư để Tịch Vân chịu rời đi, huynh trưởng của hắn đúng là rứt ra đoạn ruột đưa đi rồi. Nếu lần này không mang được nàng về có lẽ huynh ấy sẽ phát điên mà tấn công  chủ mẫu Đại Thiên Châu mất.

“Huynh trưởng, nếu như có thể chúng ta chọn cách cầu hoà trước được không?”

“Tại sao? Chúng ta nhịn lâu như thế để bị chà đạp hay sao? Ta không cam tâm, nhất định ta sẽ khiến bọn chúng hối hận.”

Tịch Liên nhìn lửa giận thiêu đốt tâm trí huynh trưởng trong lòng thở dài, thân là hoàng tử nhưng bất lực trước mọi chuyện.

p
❮ sau
tiếp ❯

Chức năng bình luận hiện chỉ có thể hoạt động sau khi bạn đăng nhập!

Bình luận gần đây

https://reviewbookvn.com
ElvinAcampQN ElvinAcampQN 3 tháng trước
Какие экологические проекты реализуются РЅР° вашем предприятии? Как РѕРЅРё влияют РЅР° бизнес Рё общественное мнение? Спасибо что ответили
https://reviewbookvn.com
DonaldnenBX DonaldnenBX 6 tháng trước
loli porn ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
LewisRoortGU LewisRoortGU 7 tháng trước
loli irish colleen cp pthc ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 10 tháng trước
Dạ do em bận quá hi.
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 10 tháng trước
chuyển khoản cho mình nha, bạn nhắn tinq ua facebook cho mình.
Đồng ý Cookie
Trang web này sử dụng Cookie để nâng cao trải nghiệm duyệt web của bạn và cung cấp các đề xuất được cá nhân hóa. Bằng cách chấp nhận để sử dụng trang web của chúng tôi