1. Home
  2. Ngôn Tình
  3. Nốt Chu Sa Của Sầm Thiếu
  4. Chương 6:

Nốt Chu Sa Của Sầm Thiếu

Chương 6:

❮ sau
tiếp ❯

 

;

Nếu bạch nguyệt quang là chưa từng có được, nốt sa là có được nhưng lại mất đi, thì tôi tình nguyện làm nốt chu sa của Hoắc Sầm để anh cả đời cũng không bao giờ quên tôi.

 

Bởi vì chỉ cần nghĩ rằng từ trước đến nay trong lòng anh vẫn có tình cảm với tôi. Như vậy cũng coi như trái tim tôi được an ủi trong đoạn tình cảm đau khổ này, và những gì xảy ra giữa cả hai điều là sự thật chứ không phải là tôi nằm mơ.

 

Để tôi khẳng định không phải là giấc mơ hão huyền của riêng tôi.

 

Kể từ lúc Hoắc Sầm tìm tới tận nhà họ Tư đến nay tôi cũng không gặp lại anh nữa, nhưng tin tức hai người bọn họ xuất hiện ngày càng nhiều trên truyền hình.

 

Ban đầu mọi người trong nhà điều tránh nói tới chuyện của tôi sợ tôi đau thêm. Nhưng chỉ có bản thân tôi biết, vết thương dù đã lành thì chưa bao giờ hết đau.

 

Tự bản thân tĩnh dưỡng tốt bệnh tật tự nhiên sẽ vơi đi, vết thương sau lưng tôi đã khỏi hẵn và tôi cũng đi lại bình thường như trước. Để ăn mừng Tư Lan tổ chức tiệc nho nhỏ ở nhà cho có tinh thần hơn.

 

“Đồ anh mua cho em lần trước em mặc lên xem nào.” Tư Duệ mặc áo sơ mi cởi hai nút trước ngực hai tay áo xoắn lai lên cao, lười biếng tựa vào cửa sổ một tay gác lên vách một tay vân vê con thú bông treo lủng lẳng bên cạnh.

 

Hai hôm nay công ty nghỉ lễ nên Tư Duệ rảnh rỗi sẽ trở về nhà ăn cơm trò chuyện cùng tôi.

 

“Cũng không có đi đâu mà, anh bảo em mặc làm gì?” Tôi ngồi bóc hạt điều cùng lão bà, mà bóc không quen nên chậm rì rì.

 

“Em mặc đẹp đồ anh mua là đang làm anh đẹp mặt, em mặc xấu thì chẳng khác nào là lỗi của anh à?”

 

“Chuyện này còn có lý do vậy sao… em thì liên quan gì tới anh.” Tôi lắc đầu.

 

Lão bà nghe tôi nói liền ngừng tay lại kéo lấy tay tôi.

 

“Con đi rửa tay rồi đi thay đồ đi, con mặc để bà xem có đẹp không. Nếu không hợp thì con cùng Tư Duệ đi mua mấy cái khác mà mặc. Sắp tới tiệc mừng thọ của bà rồi nên chuẩn bị sớm một chút, bà mong con phải thật xinh đẹp.”

 

“À vâng con đi ngay.” Hóa ra là tiệc mừng thọ của bà ấy, nhắc mới nhớ tôi vào ở nhà họ Tư đã lâu nhưng chưa thật sự hiểu về nhà họ.

 

Lão bà ngày thường tôi điều gọi là bà đây là gọi theo Tư Duệ và Tư Minh, trên thực tế bà là bà nội của hai người họ. Từ trước tới nay tôi không rõ về mấy người con khác của bà ở đâu, mà chỉ biết là Tư Lan, con dâu được bà đổi họ đưa vào hộ khẩu gia đình. Cũng chính Tư Lan phụng dưỡng bà bấy nhiêu năm tuy là mẹ chồng nhưng xem nhau như mẹ con ruột. Một chuyện rất hiếm có trong cuộc sống thường ngày.

 

Tôi trở lại phòng lấy lần lượt từng bộ quần áo mà Tư Duệ đã mua khi trước, ngày thường không để ý cho tới bây giờ mang ra đúng là dọa tôi không ít.

 

Trong tủ điều là đồ hiệu, váy và quần áo, giày dép, túi xách tất cả điều đẹp.

 

Khi tôi ra ngoài lần nữa Tư Duệ đang ngồi đọc sách ở bàn trà, có một vài giây ánh mắt anh ta nhìn tôi nóng bỏng như thiêu đốt rồi lặng lẽ biến mất.

 

“Bộ này có đẹp không?” Tôi quay một vòng hỏi Tư Duệ.

 

Bà nội Tư ngồi bên cạnh nhìn tôi hài lòng gật đầu mà Tư Duệ không nói gì tiếp tục đọc sách, lát sau chị Phương từ ngoài sân đi vào thấy tôi thì đứng ngây ra.

 

“Tiểu Du… em mặc bộ này đẹp thật đấy. Cứ như tiên nữ thôi.” Vừa nói chị vừa đi vòng tròn, tôi không biết làm sao chỉ cười gượng.

 

Bộ trên người tôi là đầm cup ngực màu be, phần trên thiết kế ôm sát fom còn từ hông trở xuống là kiểu dáng xòe vintage mềm mại. Mới đầu mặc vào có chút không quen nên tôi còn dùng tay che trước ngực.

 

“Che cái gì mà che, em mặc đẹp thế này còn xinh hơn mấy cô diễn viên trên tivi luôn.” Chị Phương rối rít nói.

 

“Tư Duệ còn ngồi đó làm gì? Mau đưa con bé đi dạo đi, từ lúc Tiểu Du đến đây con chưa đưa em đi chơi đâu đấy.” Bà nội kéo tay tôi lại chỗ Tư Duệ.

 

Tư Duệ nghe vậy liền bỏ sách xuống bàn đứng lên, anh ta nhìn tôi một lúc. Sau đó cúi người cầm áo khoác nhẹ nhàng khoác lên vai tôi.

 

“Anh đưa em đi mua ít đồ, em mặc cái này vào sẽ không lạnh.”

 

“Đi đi… hai đứa đi chơi vui vẻ.” Bà nội đập tay tôi mấy cái rồi ngồi xuống, tôi gật đầu.

 

“Vậy con xin phép bà con đi với anh ấy, khi về nhất định mua bánh khoai mỡ cho bà.”

 

“Ừ.. ừ.”

 

Tôi theo sau chân Tư Duệ ngồi vào ghế lái phụ của anh ấy, Tư Duệ thấy tôi bở ngỡ liền kéo dây thắt đai oan toàn cho tôi.

 

“Em ngồi yên, anh chở em đi mua đồ. Em muốn ăn gì anh đưa em đi ăn.”

 

Tư Duệ có mùi hương nam tính rất quyến rũ, với khuôn mặt đẹp trai và đôi mắt hoa đào lấp lánh này. Nói thật tôi rất hưởng thụ cái đẹp của Tư Duệ, khoảng cách chúng tôi càng gần tôi càng lúng túng. Phụ nữ bà đàn ông vẫn nên giữ khoảng cách khi hai người điều là mối quan hệ xa lạ.

 

“Cảm ơn anh. Anh vừa đẹp trai lại chu đáo thế này chắc bạn gái anh sẽ hạnh phúc lắm.”

 

“Sao em biết?” Tư Duệ cài xong dây an toàn ngồi ngay lại ghế, tay khởi động xe.

 

“Em đoán.”

 

Xe lăn bánh đi từ tốc độ bình thường cho đến khi nhanh hơn, Tư Duệ vẫn im lặng lái xe. Anh ta không nhìn tôi hay nói với tôi lời nào nữa, tôi nhìn khung cảnh bên ngoài một hồi lại nhìn

 

Trung tâm thương mại lớn ở thành phố trước đây tôi đã đi rất nhiều lần, lúc đi cùng ba mẹ lúc thì đi cùng Hoắc Sầm. Bây giờ Tư Duệ một lần nữa đưa tôi quay trở lại nơi này, những thương hiệu quần áo này bây giờ tôi không còn thích nữa. Tư Duệ đứng trước mặt tôi nhíu mày:

 

“Em không thích đồ ở đây à?”

“Đúng vậy, giờ em không còn thích nữa, anh đưa em đi chợ bên ngoài nhé.” Tôi gật đầu, bây giờ tôi đâu còn là tiểu thư nữa.

 

Tư Duệ thấy vậy không ép tôi, hai người cùng quay đàu đi ra ngoài. Đại sảnh trung tâm rất rộng lớn, tôi bước song song cùng Tư Duệ muốn nhanh một chút.

 

“Em gái…” Tiếng ồn ào xung quanh đang còn nào nhiệt, nhưng tiếng nói nhẹ nhàng của Lạc Khinh Tâm vang lên chân thật bên tai tôi.

 

Cô ta nhìn thấy tôi rồi!

Màu váy xanh bơ tôn lên làn da trắng nõn và mái tóc dài bồng bềnh cùng thân hình xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú đó tôi đã khắc sâu vào tận giấc mơ.

 

“Lạc Khinh Tâm… đã lâu không gặp!”

 

Lạc Khinh Tâm nhìn tôi chỉ hận không thể bóp chết tôi ngay tức khắc, cô ta siết chặt tay. Đôi chân thon thả đang đi giày cao gót đó run lên, mà Tư Duệ ở bên cạnh nắm lấy tay tôi kéo tôi vào lòng mình.

 

“Đừng nhìn thứ không sạch sẽ đó sẽ làm đau mắt em.”

 

Khi tôi gục đầu trên vai Tư Duệ, trước mắt tôi là hình bóng Hoắc Sầm đang đứng ở đó như cái cây khô trên sườn đồi trơ trọi có chút cô đơn, sau cặp kính tri thức ấy là đôi mắt đỏ và môi mím lại ẩn nhẫn. Chúng tôi gần nhau như thế nhưung lại giống như xa nhau vạn dặm không thể với tới.

 

Anh hôm nay gầy hơn lần trước rất nhiều, anh im lặng một lúc có lẽ thấy tôi không có ý gì là chào hỏi anh. Hoắc Sầm nở nụ cười bất lực nhìn tôi không tách ra khỏi Tư Duệ, đôi mắt đó đầy sầu muộn.

 

Hoắc Sầm điều chỉnh lại cảm xúc, anh lạnh nhạt bước đi ngang qua đối với tôi như không quen biết.

 

Anh nắm tay Lạc Khinh Tâm kéo cô ta rời đi, cả quá trình thật nhanh gọn

 

Tư Duệ vẫn đang ôm tôi, nhìn thấy bọn họ lướt qua liền muốn buông tôi ra xem thế nào. Tôi lắc đầu ôm Tư Duệ.

 

“Anh cho em mượn tạm người anh một chút, em thấy lạnh.”

p
❮ sau
tiếp ❯

Chức năng bình luận hiện chỉ có thể hoạt động sau khi bạn đăng nhập!

Bình luận gần đây

https://reviewbookvn.com
ElvinAcampQN ElvinAcampQN 3 tháng trước
Какие экологические проекты реализуются РЅР° вашем предприятии? Как РѕРЅРё влияют РЅР° бизнес Рё общественное мнение? Спасибо что ответили
https://reviewbookvn.com
DonaldnenBX DonaldnenBX 6 tháng trước
loli porn ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
LewisRoortGU LewisRoortGU 7 tháng trước
loli irish colleen cp pthc ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 10 tháng trước
Dạ do em bận quá hi.
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 10 tháng trước
chuyển khoản cho mình nha, bạn nhắn tinq ua facebook cho mình.
Đồng ý Cookie
Trang web này sử dụng Cookie để nâng cao trải nghiệm duyệt web của bạn và cung cấp các đề xuất được cá nhân hóa. Bằng cách chấp nhận để sử dụng trang web của chúng tôi