1. Home
  2. Ngôn Tình
  3. Một Thoáng Phồn Hoa
  4. Chương 2: Uống Rượu Không?

Một Thoáng Phồn Hoa

Chương 2: Uống Rượu Không?

❮ sau
tiếp ❯

 

;

Tôi bước vào phòng trước áci nhìn khó chịu của Lâm Quý, hắn ném tới mặt tôi một tập tài liệu bị cà phê làm cho ướt nhẹp. 

“Có phải cô để Dương Ngọc tự pha cà phê?” Giọng nói không cho phép từ chối.

“Vâng, nhưng mà tôi có lý do riêng thưa sếp.”

“Cô tự mình xem đi. Cô có biết tôi có cuộc họp 3 giờ chiều không hả?”

Nghe đến đây tôi biết mình sai rồi, thảo nào anh ta tức giận như thế. Vội vàng cầm tài liệu lên tay chuẩn bị sẵn tinh thần đi làm lại bọ mới. 

“Cái này tôi làm được, tôi sẽ làm lại bộ mới y nguyên cho anh thưa sếp. Đảm bảo sạch sẽ thơm tho y bản gốc.” Tôi thề thốt, thật ra cái này tôi nắm chắc làm được chứ nếu không ai dám hứa suông. 

“Đi đi, nhớ trước 3 giờ chiều. Nếu cô không làm được thì tôi sẽ xử lý cô.” Lâm Quý sắc bén nhìn tôi, hắn ta nổi tiếng tàn ác với nhân viên rồi, tôi tự biết mình nên làm gì. 

Ôm tập tài liệu chạy nhanh ra cửa tôi cũng không dám nhìn sắc mặt Lâm Quý lúc này, nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc chụp ảnh sao lưu scan ra trang mới, đánh số trang chỉnh căn lề. Làm tất cả mấy bước này mới yên tâm bắt đầu vừa đọc vừa chỉnh lại font chữ cho đúng. 

Không uổng công tôi bỏ giờ nghỉ trưa ra làm việc kết quả y bản gốc, sau khi kiểm tra lại ổn thỏa mới đem tài liệu cũ bỏ vào máy hủy tài liệu. Mấy đồng nghiệp trong phòng thấy tôi làm việc xuyên trưa cũng cảm thán, mỗi người an ủi một câu. Thật ra họ không biết so với bọn họ tôi còn hơn 500 ngàn tiền đổi một cốc cà phê của ông chủ. 

2 giờ 30 tôi ôm tài liệu vào phòng làm việc của Lâm Quý. 

Lâm Quý lúc này đang tập trung gõ trên máy tính, ngón tay hắn goc nhanh đến nổi tôi không nhìn kịp nữa, đúng là cao thủ rồi. 

“Làm xong rồi?”

“Vâng, sao y bản gốc. Anh kiểm tra qua đi ạ.” Lâm Quý đưa tay lấy tài liệu, bàn tay hắn to lớn cả ngón tay cũng rất dài mạnh mẽ. Chỉ đưa tài liệu mà tôi còn sợ hắn cắn mình chết ấy chứ, tại sao lại ban cho tôi một ông sếp khó tính tàn ác với nhân viên như vậy? 

 

“Cô đang nghĩ gì trong đầu đấy?” Lâm Quý cầm tài liệu đọc qua một hồi nhìn thấy tôi ngây người mà gặng hỏi. Có điên tôi mới trả lời rằng tôi nghĩ về sếp mình như thế nào.

 

“Không có gì, nếu anh thấy ổn rồi thì tôi về phòng làm việc đây.”  Tôi quay người đi như chạy. 

Ngồi ở ghế làm việc chết dí với bản báo cáo cho đến 4 giờ chiều, cuối cùng cũng đợi được tới giờ tan ca. Cả phòng ai cũng háo hức thu dọn chỗ ngồi dọn đồ bắt đầu ra về, tôi cũng không ngoại lệ. 

 

Tôi thích nhất là sau khi tan làm lượn qua quán trà sữa mua một cốc full toping mang về nhà, buổi tối sau khi ăn cơm sẽ mang cốc trà sữa lên phòng nhâm nhi nghe nhạc giải trí. Từ ngày đi làm chả hôm nào tôi rời nhà đi chơi với bạn bè, đơn giản là quá mệt và bận rộn với công việc nên không có hứng đi đâu cả.

 

Năm nay không biết ba mẹ ở Sài Gòn có trở về ăn tết cùng hay không, tôi cũng không muốn đón giao thừa một mình. Nó rất nhàm chán buồn tẻ, đã hai mươi bảy tuổi rồi bạn bè đều đã lập gia đình chỉ có tôi là lao đao tìm việc cho đến bây giờ còn không có mảnh tình vắt vai. 

Suy nghĩ mông lung lúc đi ra thang máy thì mọi người cũng vào chung một lần về hết chỉ còn một mình tôi đợi chuyến sau. 

Hành lang vắng lặng có phần lạnh lẽo hơn, tôi hít một hơi nhấn thang máy trong lòng lo lắng. Tôi rất sợ bóng tối, giờ chỉ còn một mình có phần đứng ngồi không yên. 

Cửa vừa mở tôi lao vào ngay vừa muốn thở nhẹ nhõm thì một cánh tay bên ngoài đưa vào, cửa lần nữa mở ra. 

“Cô Linh!”

“A…!” Tôi hét lên thất thanh bị Lâm Quý dùng bàn tay to lớn bịt lại, suýt chút nữa tôi đã ngừng thở rồi. 

“Sao giờ cô mới về thế?” Lâm Quý đứng trước mặt tôi, cửa thang máy từ từ đóng lại, hơi thở hắn phả xuống đỉnh đầu âm ấm. Hắn nhẹ nhàng buông tay ra, tôi đưa tay vuốt ngực mình, dọa chết bà đây rồi!

 

“Tôi… nhưng liên quan gì đến anh? Tôi tan làm rồi.” Tôi bị ám ảnh mấy lời của Lâm Quý không ngừng nhắc nhở mình. 

“Ừ tan làm rồi. Tôi cũng tan làm rồi.”

“Thì sao?” Tôi không hiểu ý hắn muốn gì

“Thì… cô có phiền không khi…”

“Phiền… tôi phiền lắm.” Tôi đáp nhanh chẳng chờ hắn nói xong, phiền chết đi được.

“Cô Linh… Tôi có việc nhờ cô.”

“Sếp… à không. Anh tìm người khác đi, tôi tan làm rồi.” Mặc dù tôi nhắc đi nhắc lại đã tan làm nhưng có vẻ Lâm Quý đang giả vờ không hiểu, ngoài giờ làm việc thật sự tôi không muốn dính đến hắn. 

Lâm Quý áp sát hơi thở phả vào vành tay tôi, hắn ta rất cao tôi chỉ đứng tới ngực hắn. Lúc Lâm Quý cúi đầu cả người tôi bị hắn vây trong lồng ngực, lời nói kỳ quái không khí mờ ám tôi không dám tin được đây là ông chủ tàn ác trong lời đồn của công ty mình. Được rồi phải công nhận Lâm Quý rất đẹp trai, thế nhưng cái mác này không làm hắn tốt lên được trong công việc rất khó để vừa lòng hắn. Ấn tượng với tôi không tốt từ đó, hơn nữa một nhân viên mới thử việc như tôi sao lại thành đối tượng công kích của Lâm Quý thế này?

“Sếp… tôi phải về nhà. Tôi đói… tôi mệt… tôi muốn ngủ.” Tôi than thở hai tay đẩy hắn ra xa nhưng hắn quá mạnh. 

 

“Cũng được, mà cô Linh này có biết uống rượu không?” Lâm Quý vừa nói vừa cúi đầu ánh mắt thâm sâu, đôi mắt này tôi không thể nhìn thấu. 

“Không uống!”

Cửa thang máy bỗng mở ra, bên ngoài hai nhân viên bảo vệ đi vào. Tôi hoảng hốt che mặt chạy một mạch ra bên ngoài, cửa kính đang rộng mở nhanh chóng về nhà thôi. 

p
❮ sau
tiếp ❯

Chức năng bình luận hiện chỉ có thể hoạt động sau khi bạn đăng nhập!

Bình luận gần đây

https://reviewbookvn.com
ElvinAcampQN ElvinAcampQN 3 tháng trước
Какие экологические проекты реализуются РЅР° вашем предприятии? Как РѕРЅРё влияют РЅР° бизнес Рё общественное мнение? Спасибо что ответили
https://reviewbookvn.com
DonaldnenBX DonaldnenBX 6 tháng trước
loli porn ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
LewisRoortGU LewisRoortGU 6 tháng trước
loli irish colleen cp pthc ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
Dạ do em bận quá hi.
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
chuyển khoản cho mình nha, bạn nhắn tinq ua facebook cho mình.
Đồng ý Cookie
Trang web này sử dụng Cookie để nâng cao trải nghiệm duyệt web của bạn và cung cấp các đề xuất được cá nhân hóa. Bằng cách chấp nhận để sử dụng trang web của chúng tôi