1. Home
  2. Ngôn Tình
  3. Bẫy Ngọt Ngào Vợ Yêu Đừng Hòng Thoát!
  4. Chương 5: Hôn Phu

Bẫy Ngọt Ngào Vợ Yêu Đừng Hòng Thoát!

Chương 5: Hôn Phu

❮ sau

an style="font-weight: 400;">Khu điều hành tập đoàn Chu Tước.

Hoàng đọc hồ sơ nhà họ Kim mà trợ lý mang tới, đôi mắt anh nhìn chằm chằm mục sơ yếu lý lịch của Kim. Cô gọi anh là chú cũng đúng thật, bởi vì cô nhóc mới sinh năm 2006 so với tên đàn ông sinh năm 1993 như anh đúng là xa cách cả con giáp.

 

Người đàn ông 30 tuổi với một cô nhóc 17 tuổi cách nhau một thế hệ, theo như bạn bè anh hay nói là trâu già gặm cỏ non. Hoàng nhìn hồ sơ một hồi rồi bật cười, ông nội của anh lại sợ cháu trai ế vợ nên chọn hôn ước từ bé cho anh luôn thật là biết nhìn xa trông rộng.

 

Ngón tay thon dài gõ trên mặt bàn đôi môi khẽ nhếch lên một chút, anh còn tưởng là người nào hóa ra anh và cô đã gặp nhau ngày hôm đó.

 

Sáng sớm ánh nắng vừa rọi qua rèm cửa phòng ngủ của biệt thự, bên ngoài một đàn chim sẻ bay lượn líu ríu trên cành hoa lan. Hoàng nằm trên giường lăn lộn một vòng, anh có chút hồi hộp về buổi gặp mặt hôm nay. Ông nội có dặn phải ăn mặc chỉnh tề và tới nơi thật sớm. Sau một hồi quyết định anh liền rời giường đi chuẩn bị, lúc ra khỏi nhà còn không quên soi lại gương một lần.

 

8 giờ sáng cả nhà họ Kim đã ngồi xe ô tô đến nhà hàng Blue như đã hẹn với nhà họ Vân.

 

Kim  mặc chiếc váy trắng eo đính nơ mái tóc đen dài cài một chiếc kẹp đính đá vừa xinh đẹp vừa tinh tế.

Xe chạy một hồi lâu qua ngã tư chính nhìn sang bên kia đường bọn họ đã thấy nhà hàng Blue ngay trước mắt, đây là lần đầu tiên Kim  đi ăn cùng ba mẹ ở đây. Tiếc là lần này cô không phải chỉ đến đây để ăn mà còn phải ra mắt với vị hôn phu trong truyền thuyết. Kim vừa giận ba mẹ vừa tò mò về người đàn ông mà ông nội đã hứa hôn cho mình, ai mà ngờ cho tới hiện giờ cô mới biết cuộc đời của mình đã bị sắp đặt từ lúc chưa sinh ra.

 

Sau khi bị cha mẹ tra tấn tinh thần suốt một đêm sáng ra ông nội còn gọi điện dặn dò, cuối cùng Kim cũng phải thừa nhận cô sắp có một người hôn phu. Kiểu câu chuyện giống các bộ phim ngôn tình mà lúc nhỏ hay xem cả tiểu thuyết cũng vậy vừa vô lý nhưng lại không thể phản bác.

 

Khi ba người bước vào trong dưới sự hướng dẫn nhiệt tình từ nhân viên thì cũng đến phòng bao.

 

“Mời ông bà và cô theo lối này!” Nhân viên nhà hàng là một chị gái lớn tuổi hơn Kim , nhưng bằng sự chuyên nghiệp của mình mỉm cười hòa nhã dẫn đường ánh mắt có vài phần lễ phép.

 

Khu hành lang dài và rộng với những bức tranh trang trí sang trọng và trước mỗi cánh cửa phòng bao lớn đặt hai chậu cây đại phú gia, cành lá to lớn xanh ngát. Kim  chưa bao giờ bước chân đi ăn nhà hàng bởi vì ba mẹ cô là công nhân, lương không dư giả là mấy. Những thứ cô biết đến điều do bạn thân đưa đi chẳng hạn như quán bar hôm ấy.

 

Khi  Kim  đi cùng ba mẹ lên lầu trên đi tới một đoạn nhân viên kia liền mở cửa phòng thứ ba làm động tác mời quen thuộc với ba người.

 

Đáy lòng nhộn nhạo, trước khi tới đây ba và mẹ đã dặn cô cần cung kính và lễ phép với mọi người. Ăn nói chú trọng đừng khiến ông bà mất mặt với người ta.

Khi cánh cửa bật mở cả ba người tiến vào trong, cô càng choáng ngợp hơn khi phát hiện cách bày trí của phòng này vô cùng bắt mắt.

Thoạt nhìn chú ý cảnh vật mà cô quên mất phía đối diện bọn họ Hoàng và ông nội đang đứng chuẩn bị bước qua chào hỏi.

 

Lúc mẹ đập vai cô một cái mới vội quay đầu, khi nhìn thấy Hoàng trong đầu cô như có quả bóng nổ vang một tiếng.

 

“Tại sao chú lại ở đây?” đó là câu nói mà Kim  kịp nhịn xuống.

 

Quay về thực tại ba và mẹ cô vừa chào hỏi ông nội và hỏi thăm anh, chỉ có Kim ngơ ngác nhìn anh.

 

“Mau qua chào ông đi con!” Mẹ cô lên tiếng, bà biết Kim lại quên lời dặn.

 

“Dạ con chào ông, con chào chú ạ.” Trong đầu cô vẫn nghĩ Hoàng  là chú của vị hôn phu của mình.

“Đứa trẻ ngoan.” Ông Vân Lập gật đầu nghe tiếng “Chú” kia ông liếc nhìn cháu trai một cái. Đúng là Hoàng lớn tuổi cô nhóc kêu bằng chú là đúng rồi.

Cũng tự an ủi bản thân nghe lời ba mẹ nốt qua hôm nay là ổn, nhưng đời có như mơ. Khi ông nội và ba mẹ cô nghe thấy chào chú lại thay đổi sắc mặt liếc nhìn Hoàng.

 

Người đáng lý ra phải nổi giận vậy mà lại bật cười.

 

“Mọi người đừng trách cô ấy, chỉ tại con già thật rồi.” Nói xong mời ba mẹ cô và ông nội anh ngồi xuống.

 

“Con ăn nói thế hả? Chả có ý tứ gì cả.” Mẹ cô mắng.

“Phải gọi anh chứ?”

 

“Vâng.” Cúi đầu Kim  liếc anh một cái.

Trời sinh cô cơ tính mê trai, sau khi cân nhắc đoán Hoàng là hôn phu của mình liền chấm điểm.  Ừ thì anh cũng đẹp trai vẻ ngoài điều mười điểm thôi tạm chấp nhận tuy có hơi già một chút.

 

“Không sao, em ấy chưa quen. Mọi người đừng trách em ấy.” Hoàng vội chữa cháy cho cô mà đâu hay biết người ta chấm điểm mình.

 

Kim  liếc nhìn ba mẹ rồi nhìn ông Vân Lập. Lại nhìn Hoàng trong lòng không cam tâm nhưng vì tương lai không bị ba cắt tiền tiêu vặt thì phải đồng ý.

 

Từ giây phút anh ngồi đối diện nhìn cô nghe theo người lớn mà ân cần gắp thức ăn thì Kim thấy lúng túng tay chân thật sự. Ngại đỏ cả mặt, từ bé đến lớn chỉ có xem phim cô mới thấy đàn ông đẹp trai. Bây giờ ngồi đối diện một người đàn ông lớn tuổi lại sắp là hôn phu của mình và còn đẹp trai gia cảnh tốt. Kim không ổn cứ cảm thấy tim đập thình thịch, chưa gì đã tự thấy nản với bản thân.

 

“Hai đứa mau ăn rồi trò chuyện một lúc đi, ta và ba mẹ của Kim đi dạo một lác.”

 

Nói rồi ba người ra khỏi phòng bao, Kim nhìn bàn đồ ăn thịnh soạn nuốt nước bọt một cái.  Sáng còn ăn ít bánh không no, lúc nãy ngại ba mẹ và ông thì nhịn không ăn. Giờ bụng đói cồn cào, Hoàng nhìn sắc mặt của Kim cũng đoán cô đói liền dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào chén cho cô.

 

“Em ăn đi không có độc đâu đừng sợ.”

 

Kim liếc anh một cái.

 

“Chú không ăn à?”

 

“Không, tôi không đói. Em mau ăn, không ăn phí lắm.” Nói rồi chỉ vào mấy đĩa thịt đang còn nóng mùi thơm lừng.

 

Cô động đũa vươn tay thon dài định gắp đồ ăn bên kia bàn, nhưng tay rụt lại nhìn anh.

 

“Thôi em ăn đi tôi đi hút thuốc.” Nói rồi đứng lên đi ra ban công.

 

“Cảm ơn.” Đợi anh đi khuất ngoài ban công, cô liền gắp vội gắp vàng ăn xong còn che miệng sợ nhai bị ai nhìn thấy.

 

Lúc ăn sắp xong điện thoại hiện lên tin nhắn: “Đang làm gì đó!”

 

Coi quen miệng mà rep lại: “Đi ăn với trai!”

 

Người bên kia còn tải xuống để tiêu thụ thông tin lớn này thì cô cũng vừa ăn xong định lấy khăn giấy lau miệng. Bất chợt một bàn tay to lớn cầm điện thoại cô lên tiện tay nhắn vài chữ Hoàng cúi người lấy khăn giấy lau miệng cho cô, ánh mắt nhìn dòng tin nhắn đã gửi hiện lên hài lòng.

 

“Để tôi lau cho em.” Làm xong mọi việc thì thoát ra rồi nhìn khuôn mặt ngơ khác của Kim.

Kim Ngọc cũng không hiểu sao anh làm vậy, đôi mắt bị sắc đẹp của Vân Thành làm cho mơ hồ.

 

Mãi đến khi chia tay ông Vân Lập và Hoàng, cùng ba mẹ về nhà cô mới vào đọc tin nhắn mà Diệu gửi đến.

 

“Trời ơi!” Cả một đoạn dài điều là biểu cảm icon ngã ngửa của cô nhóc. Bất giác Kim lướt lên trên khi đọc được tin nhắn “Hôn Phu” sau dòng tin “Đi ăn với trai!”  mới hiểu ra vấn đề ôm đầu hít hà mấy cái hét vang nhà.

 

“Cái ông chú điên này!”

 

p
❮ sau

Chức năng bình luận hiện chỉ có thể hoạt động sau khi bạn đăng nhập!

Bình luận gần đây

https://reviewbookvn.com
ElvinAcampQN ElvinAcampQN 2 tháng trước
Какие экологические проекты реализуются РЅР° вашем предприятии? Как РѕРЅРё влияют РЅР° бизнес Рё общественное мнение? Спасибо что ответили
https://reviewbookvn.com
DonaldnenBX DonaldnenBX 6 tháng trước
loli porn ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
LewisRoortGU LewisRoortGU 6 tháng trước
loli irish colleen cp pthc ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
Dạ do em bận quá hi.
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
chuyển khoản cho mình nha, bạn nhắn tinq ua facebook cho mình.
Đồng ý Cookie
Trang web này sử dụng Cookie để nâng cao trải nghiệm duyệt web của bạn và cung cấp các đề xuất được cá nhân hóa. Bằng cách chấp nhận để sử dụng trang web của chúng tôi