1. Home
  2. Ngôn Tình
  3. 7 Ngày Trăng Mật
  4. Chương 5: Anh giúp Tôi

7 Ngày Trăng Mật

Chương 5: Anh giúp Tôi

❮ sau
tiếp ❯
Hành lang bệnh viện nối dài y tá cùng bác sĩ đi qua lại vội vàng, Thanh Trà ngồi bên cạnh bàn hướng dẫn nghe y tá hướng dẫn.  Sau một hồi cô mới yên tâm chuẩn bị đứng lên về lại p
hòng bệnh thì nghe âm thanh quen thuộc của một bác sĩ đã giúp ba cô phẫu thuật hôm trước.

“Cô tạm thời chăm sóc theo dõi ông ấy một thời gian, sau phẫu thuật vẫn còn nhiều chuyện đáng lo lắm.” Bác sĩ vừa thấy cô ngồi bên bàn hướng dẫn thì vỗ vai nói. Tính ra số ông Nguyễn Hoàng vẫn còn may mắn, ông đã tạm thời thoát khỏi lưỡi hái tử thần bây giờ chỉ chờ đợi sự hồi phục của bản thân ông mà thôi.

“Vâng, cảm ơn bác sĩ ạ.” Thanh Trà đứng lên chào cô y tá bàn bên cạnh cùng bác sĩ rồi cầm túi đi về phòng.

Đã ba hôm nay Thanh Trà xin phép nhà trường cho cô nghỉ học tạm thời để chăm sóc ba, nhưng nếu cứ kéo dài tình hình này thì không ổn chút nào. Cô phải cân bằng việc học và việc nhà, còn bên phía công ty của ông Nguyễn Hoàng bây giờ nhờ ông Hải Thành giúp đỡ một thời gian.

Thanh Trà nhận được cuộc gọi từ mẹ hỏi thăm tình hình sức khỏe của ông Nguyễn Hoàng nói tối nay bà sẽ mang cơm vào cho cô sau đó thay cô chăm sóc ông, cô cũng không có ý kiến gì  vì tối nay Thanh Trà về nhà ngày mai còn đến lớp nghỉ lâu quá mất hết kiến thức.

Buổi tối sau khi hai mẹ con ăn cơm xong cô liền vội vàng đi về, cũng phải mất một lúc lâu mới bắt được taxi. Khi tính tiền tài xế cứ nhìn cô mãi, Thanh Trà thở dài mấy lần đi taxi điều không mang đủ tiền hỏi quẹt thẻ thì người ta không có. Đang lúc chuẩn bị gọi cho bạn nhờ giúp đỡ thì một người thanh niên đi tới, có vẻ anh ta cần đi gấp nên không nói hai lời chui vào xe ngồi.

“Anh ơi đợi một lát tôi gửi tiền taxi đã.” Thanh Trà nhìn tài xế bối rối.

Người thanh niên nọ không suy nghĩ hỏi: “Cô đi hết bao nhiêu tiền?”

Thanh Trà chưa kịp nói người tài xế vẫy tay với anh ta: “150 ngàn.”

“Tôi trả, anh cho cô ấy về đi tôi còn phải đi gấp.” Nói rồi anh lấy ví ra rút tiền đưa cho tài xế, Thanh Trà nhìn hành động của anh hơi khó hiểu.

“Cảm ơn anh, nhưng anh không quen biết tôi mà.”

“Cô không cần để ý, tôi có chuyện cần đi nên trả luôn cho cô thôi.”

Thanh Trà vội xin số điện thoại để hôm sau trả tiền lại cho anh, có điều người thanh niên nọ nói không cần cứ vậy đóng cửa xe rời đi.

Đứng trước cổng nhà cô chỉ biết thở dài, căn nhà bình thường luôn đầy ắp tiếng cười vui bây giờ lại im lặng đến đau lòng. Con đường lát gạch từ bên ngoài dẫn vào trong đã mấy ngày lên xanh cỏ, Thanh Trà hít một hơi ngước mặt nhìn lên bóng đèn bên đường rồi quay người vào nhà.

Kể từ nhiều năm trước cây hoa tường vi trong sân đã thôi không ra hoa nữa cô chẳng biết vì sao, chỉ nhớ vào mùa hè đêm nào cô cũng ngồi ở sân ngắm hoa nghịch ngợm.  Mở cửa nhà thả dép bên ngoài đi vào trong sô pha, Thanh Trà ngồi phịch xuống sô pha bật khóc.

Cuộc đời tưởng chừng như đang tốt đẹp đột nhiên một ngày đầy bão giông kéo đến, cho dù là một người mạnh mẽ như thế nào cô cũng không thể vượt qua được cảm xúc này.

Khóc một hồi lâu cô đứng lên đi về phòng, lấy sách vở ôn lại bài tập rồi chuẩn bị cho ngày mai đến trường. Bạn học chung lớp có nhắn tin cho cô, ngày mai có tiết kiểm tra môn học Thanh Trà dù buồn ngủ cũng đành ngồi xuống bàn học cho xong.

Ánh sáng từ cửa sổ hắc ra bên ngoài, đã hơn 10 giờ đêm Thanh Trà vẫn cố gắng học cho thuộc bài. Cô dám chắc rằng mấy hôm nay nghỉ học khi trở lại thầy cô sẽ quan tâm hơn nên thà tự mình chuẩn bị trước tránh để cho mất mặt.

Ngày hôm sau đến lớp những gì Thanh Trà dự đoán điều xảy ra, cô không những được bạn bè nhiệt tình hỏi thăm mà thầy cô cũng không kém.

“Ba cậu sao rồi?” Vi nhìn thấy Thanh Trà lo lắng đi đến hỏi.

“Ba  mình đã qua cơn nguy kịch, bây giờ mẹ mình đang ở viện chăm sóc cho ba.”

“Vậy may quá, cố lên nha.”

“Um.” Thanh Trà ngồi xuống ghế bên cạnh cô là Vi, bình thường bọn họ vẫn hay ngồi chung bàn và rất thân thiết.

Bọn họ nói chuyện hồi lâu thì tiếng chuông vào giờ vang lên, hôm nay nghe nói có giáo viên mới đến nên ai cũng háo hức chờ đợi.

Nhưng Thanh Trà thì khác cô không có thời gian quan tâm đến chuyện này, sau khi ôn bài xong thì ngồi đọc sách.

Học xong hai tiết đầu giờ đến môn thứ ba thì cơn buồn ngủ ập đến, cả người cô cứ vật vờ khó khăn lắm mới tỉnh lại được một chút thì lại vào giờ học. Chương trình đại học khác hoàn toàn với thời cấp ba, tuy đã mấy năm rồi nhưng trong lòng cô lúc nào cũng nhớ khoản thời gian vừa tươi đẹp và đau khổ ấy.

“Học sinh kia em đứng lên trả lời câu hỏi của tôi xem nào.” Âm thanh trầm ấm làm cho cô giật mình, giọng nói này quen quá.

Người đàn ông đứng trên bục giảng vừa cao vừa đẹp trai anh còn đeo một chiếc kính che lấp đôi mày đẹp, vừa nhìn cô đã nhận ra ngay người này chính là ân nhân trả tiền xe cho mình vào đêm qua. Cũng không biết anh có nhận ra cô hay không ánh mắt cứ nhìn cô chằm chằm làm cho Thanh Trà ngây ra một hồi, cô bị Vi kéo tay mới biết mình bị người ta gọi trả lời câu hỏi trên bảng.

p
❮ sau
tiếp ❯

Chức năng bình luận hiện chỉ có thể hoạt động sau khi bạn đăng nhập!

Bình luận gần đây

https://reviewbookvn.com
ElvinAcampQN ElvinAcampQN 2 tháng trước
Какие экологические проекты реализуются РЅР° вашем предприятии? Как РѕРЅРё влияют РЅР° бизнес Рё общественное мнение? Спасибо что ответили
https://reviewbookvn.com
DonaldnenBX DonaldnenBX 6 tháng trước
loli porn ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
LewisRoortGU LewisRoortGU 6 tháng trước
loli irish colleen cp pthc ==> biturl.top/qeAJJf rlys.nl/6epap3 <==
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
Dạ do em bận quá hi.
https://reviewbookvn.com
Phiêu Vũ 9 tháng trước
chuyển khoản cho mình nha, bạn nhắn tinq ua facebook cho mình.
Đồng ý Cookie
Trang web này sử dụng Cookie để nâng cao trải nghiệm duyệt web của bạn và cung cấp các đề xuất được cá nhân hóa. Bằng cách chấp nhận để sử dụng trang web của chúng tôi