;Lạc Khinh Tâm rất lợi hại, cô ruột của cô ta ở chỗ Tư Duệ gây chuyện một trận rồi đền tiền xong thì bỏ đi. Lạc Khinh Tâm muốn trả thù tôi nên cô ta liền nói chuyện tôi được đại gia bao nuôi cho Hoắc Sầm nghe, tôi biết Hoắc Sầm sẽ không thể không quan tâm. Vậy là cho dù năm lần bảy lượt tôi muốn cắt đứt tơ tình với anh cũng không dễ dàng gì đã bị Lạc Khinh Tâm làm loạn lên như thế, cô ta đúng là không những ngu ngốc mà còn rất cố chấp. Thay vì để mọi chuyện lắng xuống thì chọn cách ly gián tôi và Hoắc Sầm, lần nữa khiến anh đi tìm tôi.
Tư Duệ biết tôi đối với quá khứ ở Hoắc gia có phần kiêng kỵ nên hết lòng muốn đưa tôi rời khỏi cái bóng của Hoắc Sầm. Không những chọn lễ phục đắc tiền cho tôi ngay cả trang sức cũng không hề tầm thường, theo như lời Tư Lan nói là anh ta đem cả ruột gan mình phơi ra cho tôi rồi.
Lễ mừng thọ của bà nội Tư tổ chức rất lớn, ngay từ sáng sớm cả nhà đã cùng nhau vào thành phố. Hai người lớn có mặt ở khách sạn trước còn tôi và Tư Minh thì ghé qua chố trang điểm mà Tư Duệ đã chọn cho tôi để sửa soạn rồi mới đến sau.
“Chị đẹp như thế này thảo nào anh em không muốn chị về nhà họ Hoắc.” Tư Minh ngồi ở phòng chờ thấy tôi bước ra ngoài liền há miệng nói.
“Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa, em cũng không còn nhỏ sắp tới biét đâu sẽ có bạn gái đó.” Tôi kéo vạt váy đi qua.
“Không tìm đâu xa, nếu chị không chọn anh trai thì chọn em đi.”
Tư Minh rất hay nói, chỉ cần chúng tôi ở một chỗ cậu ấy nhất định sẽ có chuyện để nói. Tôi nhìn cái mặt này không khỏi muốn véo má một cái, mặc dù cách nhau hai tuổi nhưng sao lại có thể trẻ con như vậy nhỉ… nhân viên trang điểm sau khi kiểm tra lại một lượt xong xuôi tôi cùng Tư Minh rời đi, tiếp tục đến khách sạn nhưu đã hẹn.
Hôm nay thời tiết rất thuận lợi lúc bước ra khỏi nhà bà nội có nói với tôi, hôm nay Tư Duệ mời rất nhiều người trong giới kinh doanh đến còn bà và Tư Lan cũng mời bạn bè đến có thể trong buổi tiệc sẽ có vài người thắc mắc về mối quan hệ của tôi và nhà họ Tư cho nên bà đã định sẵn cho tôi cái danh cháu gái của bà. Tất nhiên tôi không từ chối, ăn ở nhà họ Tư nhiều ngày như vậy không có mối quan hệ gì sẽ khiến người ta dị nghị.
“Anh trai em đang tìm một nhà thiết kế trang sức, nghe nói là sẽ ký hợp đồng dài hạn với công ty.”
“Anh cậu kinh doanh trang sức?”
“Đúng rồi, không những kinh doanh trang sức mà còn nhiều thứu khác nữa. Bấy lâu nay anh trai không nói với chị nhưng mà em nghĩ chị cũng nên biết chút ít về anh ấy, trước đây chị chưa tới nhà bọn em thì anh trai rất ít khi về nhà chung. Phần lớn anh ấy ở nhà riêng trong phố, công việc cũng nhiều hay đi công tác vì vậy anh ấy không có bạn gái.”
“À… vậy là dạo này hay về nhà sao?”
“Chẳng phải vì anh ấy thích chị đó à. Em còn nhìn ra rõ ràng vậy mà chị không nhìn ra sao? Anh em rất kiệm lời, nếu không ai cạy miệng thì sẽ không nói đâu.”
“Tôi có gì để cho anh ấy thích chứ, một người hết sức bình thường.”
“Em biết đối với chị anh trai rất để tâm, vậy nên em cũng mong chị sớm bước ra khỏi quá khứ có thể đón nhận anh ấy sớm một chút. Anh em đã già rồi…” Tư Minh vừa nói vừa làm bộ như sắp khóc khiến tôi buồn cười.
Xe rất nhanh đã đến nơi, Tư Minh xuống xe trước mở cửa cho tôi cùng đi vào trong. Khách sạn này cũng rất lớn người ra vào đông đúc ai cũng có khí chất nhìn vào biết là dân nhà giàu rồi. Thấy tôi đi đứng khép nép Tư Minh kéo tay tôi vội vào trong vừa đi vừa nói mấy chuyện cần chý ý.
“Dù sao chị cũng là tiểu thư họ Hoắc chẳng lẽ chị chưa tới mấy nơi như này sao?” Tư Minh nhìn thây mẹ và bà nội liền kéo tay tôi đi qua đó, xung quanh rất nhiều người có lẽ là khách đến tham gia bữa tiệc.
Bọn họ nhìn tôi bằng ánh mắt dò xét, tôi không dám nhìn xung quanh quá lâu.
“Thật ra truóc đây tôi đi học muộn hai năm, sau khi tốt nghiệp không thi đâu đại học nên cũng không đi đâu cả. Ba mẹ và anh trai rất sợ tôi bị bát nạt, mấy chỗ nhưu thế này tôi cũng không muốn đi.”
Tôi nhớ lại thời điểm thi rớt địa học tôi nhốt mình trong phòng cả tháng, ba mẹ hay Hoắc Sầm muốn đưa tôi đi giải khuây điều không được. Lúc đó tôi bị sốc không nghĩ mình thi rớt đại học nên nhất thời không chấp nhận được. Tại vì tôi luôn muốn vươn lên học hành thật tốt sau này dùng tư cách tốt nhất để theo đuổi Hoắc Sầm, tiếc là tôi đã không vượt qua được kỳ thi đó.
“Thảo nào nhìn chị còn quê hơn mấy cô gái dưới quê lên thành phố.”
“Cậu bớt chê tôi lại đi.”
“Hai đứa tới rồi đấy à?”
“Vâng. Tụi con vừa đến, anh Tư Duệ vẫn chưa tới ạ.” Tôi trả lời phục vụ bên cnahj mang rượu đến, Tư Minh lấy cho tôi một ly.
“Ừm nó có việc nên đến trễ một chút.” Tư Lan đưa ly rượu cụng vào ly tôi một cái cười cười rồi môi nhấp một ngụm, tôi cũng lễ phép nhấm thử một chút, mùi rượu cay nồng lan xuống cổ họng, do uống không quen nên tôi thấy da thịt nóng râm ran.
“Mới uống một chút xíu mà da dẻ con bé đỏ cả lên kìa mẹ.” Tư Lan trêu chọc tôi hơi xấu hổ vì không uống được rượu.
“Hơi khó uống ạ.”
“Ôi tiểu Du trang điểm vào xinh thật, để lát thằng Duệ đến nó có lóa mắt không.” Bà nôi vừa nói vừa kéo tay tôi cùng đi dạo xung quanh mà Tư Minh cũng cùng mẹ cậu ấy nói chuyện gì đó.
Hội trường tổ chức tiệc mừng thọ rất lớn, nhìn bàn tiệc và cách bày trí đủ biết là lần này khách đến không hề ít, bây giờ bọn họ điều đang ở xung quanh trò chuyện với nhau. Thỉnh thoảng có người tới chào hỏi chúc mừng còn tặng quà. Mỗi lần có người hỏi tôi là ai, bà nội Tư luôn nói tôi là cháu gái của bà. Trong đám đông tôi cũng nhìn thấy không ít những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trò chuyện cùng nhau, có lẽ bọ họ đi cùng trường bối cũng điều là thiên kim tiểu thư.
Có người đến tìm bà nội nói chuyện tôi liền xin phép ra ngoài đi vệ sinh, bởi vì lúc nảy đến đây có hơi vội vàng vào trong lại uống mấy ngụm rượu nên không xem lại son môi đã bị nhạt đi mà cả người cũng khó chịu. Hành lang nhà vệ sinh không xa lắm tôi kéo váy đi vào rửa mặt, không ngờ đi chưa đến cửa đã bị một cánh tay kéo ngược về. Bất ngờ cộng thêm choáng váng tôi nằm trong vòng tay của người nọ, khi tôi mở mắt nhìn đập vào mắt là khuôn mặt quen thuộc của Hoắc Sầm.
Cả người anh chỉ toàn mùi rượu, hơi thở nóng bức dọa người khiến tôi hoảng hốt muốn chạy trốn ngay lập tức.
“Đừng chạy trốn anh nữa… có được không?”