Nốt Chu Sa Của Sầm Thiếu
Tôi yêu thầm anh trai 7 năm, trong thời gian 7 năm đó anh trai luôn có bạn gái bên cạnh. Người p
hụ nữ mà anh trai tôi yêu là thiên kim của Lạc gia, Lạc Khinh Tâm. Một tiểu thư nhà giàu dịu dàng ôn nhu, cô ấy xinh đẹp và tài giỏi đi bên cạnh anh trai như tiên đồng ngọc nữ khiến bao nhiêu người đố kỵ và ngưỡng mộ.Còn tôi là Hoắc Du con gái nuôi nhà họ Hoắc, từ nhỏ đã được ba mẹ nhận nuôi. Sống trong sự yêu thương của ba mẹ và anh trai, nhưng tôi không thể kiềm lòng trước những rung động đối với anh trai tôi là Hoắc Sầm. Vì vậy tôi yêu thầm anh ấy từng ấy năm, dù cho bên anh đã có Lạc Khinh Tâm và anh cũng yêu thương cô ấy như mạng.
Hoắc Sầm đẹp trai tài giỏi, anh tuy ít nói có phần lạnh lùng nhưng anh vẫn luôn yêu thương cưng chiều tôi nhất. Đối với tôi chưa từng có lời nói tổn hay hành động tổn thương. Tôi vì sự dịu dàng của anh từng chút sa ngã, có đôi lần nhân lúc Hoắc Sầm say rượu mà lén lút hôn lên môi anh ấy. Có rất nhiều lần vô tình hay cố ý tôi ôm anh ấy rất lâu không nói nên lời trái tim đau rỉ máu. Nhưng Hoắc Sầm không nhận ra sự khác thường của tôi, mãi dịu dàng cưng chiều gọi tôi một tiếng… Bảo bối!
Bảo bối là gì nhỉ? Tại sao anh lại gọi tôi như thế khiến tôi mất đi lý trí sa lầy trong đoạn tình cảm này.