Lưới Tình Của Đại Boss
Chương 1: Làm Rể Nhà Họ Lý
“Vâng.” Lâm Hạc Thần rõ ràng biết đối phương cố ý khi dễ mình nhưng anh không phản kháng, cô nói gì anh làm vậy.
Thấy anh không có chút bất mãn nên Lâm Thiên Tình nguýt dài một cái uốn éo rời khỏi phòng khách.
Lâm Hạc Thần tay trái cầm khăn tay phải cầm chổi, cả người ăn mặc sạch sẽ áo thun quần tây đen vừa mới lau xong bậc thang chầm chậm đứng lên đi lại phòng khách. Đôi tay to lớn rắn chắc màu đồng thường ngày vẫn hay làm việc nặng bây giờ lại thư thả đi vào trong phòng chứa đồ mang theo dụng cụ lau nhà, anh đã sớm quen trình tự làm một loạt việc nhà ở đây. Ngày nào cũng sẽ có người ra vào đôi lúc khó chịu mắng chửi nhưng Lâm Hạc Thần mặt lạnh như tiền chẳng biểu lộ tí cảm xúc vui buồn hay giận hờn khiến đối phương thoái chí mà rút lui.
“Trời mưa sao?” Lau xong phòng khách Lâm Hạc Thần trở lại phòng ngủ chuẩn bị quần áo cho Lý Thiên Tư, trưa nay cô sẽ về nhà tắm rửa ăn cơm.
Bọn họ trên danh nghĩa là vợ chồng, thực tế không có chút quan hệ tình cảm giữa hai người là xa cách. Buổi tối sẽ ngủ khác phòng khi cả gia đình họ Lý ăn cơm anh cũng ăn ở phòng riêng, tuy là có lúc sẽ gặp một vài rắc rối chẳng hạn như có khách đến chơi nhà. Lâm Hạc Thần bắt buộc sẽ ngồi ăn chung bàn với mọi người để giữ thể diện cho nhà vợ, ngược lại đôi lúc Lý Thiên Tư sẽ cực kỳ khó chịu vì cô đang mang thai hay nghén. Là một người chồng hờ nhưng Lâm Hạc Thần vẫn dành cho cô tình cảm quan tâm như thể đó là con của mình khiến cho người nhà họ Lý trên dưới chê cười. Sau khi chuẩn bị dọn dẹp hòng ngủ cho cô, Lâm Hạc Thần đóng cửa phòng ngủ đi xuống bếp nấu cơm, từ ngày có anh ở đây nhà bọn họ tiết kiệm được kha khá tiền thuê người giúp việc. Là một người đàn ông thân cao mét tám tuổi ngoài ba mươi, gương mặt góc cạnh đẹp như tượng như anh lại là một ô sin cao cấp. Sẽ chẳng ai biết anh từ đâu đến làm công việc gì và tại sao lại cưới Lý Thiên Tư nhanh chóng đến nỗi mọi người nghi ngờ, nhà họ Lý cũng đơn thuần là tìm đại một người đàn ông để chụp mũ lên đầu nên không quan tâm lắm. Có điều nếu muốn điều tra Lâm Hạc Thần thật sự là như mò kim đáy bể, Lâm hạc Thần làm xong tất cả món ăn đặt trên bếp, anh tháo tạp dề đi ra ban công.
Điện thoại trong túi quần bỗng reo vang nhạc chuông quen thuộc, không vội vàng Lâm Hạc Thần bật quẹt lửa hút một điếu thuốc. Hít một hơi phà khó ra không trung, nghe tiếng chuông dường như hết kiên nhẫn sắp đến giây cuối cùng sẽ tắt.
Lâm Hạc Thần cầm điện thoại nhấn nghe cuộc gọi: “Chuyện gì?”
“Chủ tịch, ngài có cần hy sinh bản thân như vậy không? Bây giờ mấy người trong nhà điều chờ anh về đi uống rượu đây.” Giọng cười trêu chọc, bọn họ bị chính chủ tịch của mình bỏ rơi ở nhà. Còn anh thì đi tới làm rễ nhà họ Lý, cái gì mà làm rễ hờ không danh phận còn bắt chủ tịch của bọn họ làm ô sin không công.
“Cậu không có việc gì thì đừng có gọi điện cho tôi, tôi bận lắm không có thời gian trêu đùa với cậu đâu.” Lâm Hạc Thần rít một hơi thuốc phà hơi khói nhìn chiếc xe màu đen đang chạy vào khuôn viên biệt thự anh cúp máy.
Lý Thiên Tư về rồi…
Đợi cho xe vào trong đổ trước sân nhà, Lâm Hạc Thần dập điếu thuốc vội vàng đi xuống nhà. Anh còn không quên kiểm tra xem mình có bị ám mùi thuốc hay không, Lý Thiên Tư mang thai hơi nhạy cảm sẽ không tốt cho thai nhi.
“Tiểu thư em về rồi à? Có mệt không? Anh pha sẵn nước cam cho em đây.” Nhìn thấy Lý Thiên Tư đã thay giày cao gót thành đôi dép bông tay cầm túi xách đứng ở cửa anh lập tức đi qua đỡ cô, hôm nay cô mặc vaý màu đen vừa che được phần bụng đã dần lộ ra bên ngoài.
“Không mệt.” Lý Thiên Tư đưa túi xách của mình cho Lân Hạc Thần cầm còn cô đi thẳng vào sô pha.
Anh mang theo túi của cô vào đặt xuống bàn rồi đi lấy cho Lý Thiên Tư một ly nước cam để xuống bàn.
“Hôm nay anh làm xong việc nhà rồi à?” Lý Thiên Tư dò hỏi, cô nhìn người đàn ông là chồng trên danh nghĩa của mình trong lòng không khỏi kinh ngạc. Thường ngày không nhìn anh kỹ càng hiện tại đúng là cô đã xem thường cái nhan sắc cùng vóc dáng này của anh. Thảo nào những cô gái ở bên ngoài điều khen Lý Thiên Tư lấy được ông chồng cực phẩm, mà bây giờ nhìn lại đúng là cực phẩm thật. Bên ngoài cô chưa từng thấy ai qua được Lâm Hạc Thần, tiếc là anh không có công việc sự nghiệp như những người đàn ông khác. Làm ô sin cho nhà cô thì vẻ vang gì chứ?
“Làm xong rồi.” Hôm nay Lâm hạc thần vui hơn mọi ngày trong lời nói cũng có chút hân hoan, cô cuối cùng nói chuyện với anh nhiều hơn rồi.
“Vậy cùng tôi đi khám thai đi.” Lý Thiên Tư nâng ly nước cam uống sạch rồi bỏ lên phòng.
Lâm Hạc Thần vẫn ngồi nguyên ở vị trí cũ anh không biểu hiện gì chỉ là khóe môi nhếch lên khó ai nhìn thấy, chờ đợi một lát cũng lên phòng thay quần áo. Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ đi cùng nhau ra khỏi nhà, còn đi khám thai…
Dù sao anh cũng sẽ chờ đợi được đến ngày cô chú ý đến mình, hơn nữa lạt mềm buộc chặt anh không tin rằng cô sẽ hoàn toàn không có cảm tình với anh. Hơn nữa bảo bối trong bụng cô cũng không phải là tự nhiên mà có…
Lý Thiên Tư thay một chiếc váy màu đen xếp ly che phần bụng, không thể phủ nhận dáng người cùng khuôn mặt của cô rất đẹp. Lúc cô đi xuống lầu đã nhìn thấy Lâm Hạc Thần thay quần âu áo sơ mi đứng đợi sẵn, nhìn anh bây giờ chả khác mấy người đàn ông làm nhân viên công chức là bao. Dù có mặc lên người quần áo thế nào anh vẫn rất đẹp.
“Đi thôi!” Chủ động lấy giày đế bệt cho Lý Thiên Tư còn cầm túi xách cho cô, từng cử chỉ như một ông chồng đích thực khiến cô lúng túng.